Trưa hè cánh võng - Có kèm thơ nữa đấy!

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2015
Phảng phất hương sen lúa dậy thì
Võng hè nặng trĩu tiếng từ quy
Tóc xanh rụng vướng từng sợi nhỏ
Một giấc mơ trưa chóng vội tàn.


01. Trưa hè cánh võng


Êm đềm lan tỏa giấc mơ trưa
Mộng mơ nhè nhẹ võng khẽ đưa
Tóc mây da ngọc hương thoang thoảng
Trinh nguyên e ấp ngọt nắng mùa..


02. Ngày của sói


Dù là sói vẫn mong manh như nắng
Vẫn yếu lòng khao khát được yêu thương

Ôm gió trăng thơ thẩn giữa vô thường
Trong bình lặng vẫn dạt dào sóng gió

Bao khát vọng nuốt vào trong xa lắm
Để thu mình trong kiêu hãnh đơn côi

Để hóa hình trong lốt sói bơ vơ
Đêm trăng mật rống lên bài tử khúc...(Vaileu)


03. Gọi Nắng


Gọi nắng..trên vai em gầy đường xa áo bay..
Nắng qua mắt buồn lòng hoa bướm say

lối em đi về trời không có mây.
Đường đi suốt mùa nắng lên thắp đầy..


04. Đường Tôi


Từ cõi xa xôi, muôn ngàn thế giới
Anh đã đi theo nắng từ trời vui
Anh xuống nơi chơi lúc Người mới tới
Anh đã hân hoan ghé qua cuộc đời

Cuộc đời trần gian
Chỉ có 100 năm
Anh đã rong chơi khắp miền hoang dã
Anh đã đi qua bốn bể gần xa,
Êm ái rơi theo tuyết miền băng giá
Hay cuốn bay theo gió sa mạc già
Ở nơi dương thế... mặn mà.

Anh đã rong chơi khắp nẻo đường trần
Anh đã quên đi những nẻo đường tiên
Chân đã tung tăng khắp nẻo đường đời
Anh đã cho Anh sống thật đầy vơi.

Đã chót đưa Em tới nguồn yêu dấu
Anh cũng theo Em bước vào khổ đau
Khi thấy ai trong cõi trần khô héo
Anh đã dâng cho trái tim nhiệm mầu
Đời mà chìm sâu
Cũng muốn leo cao
Anh bước khoan thai lối rừng hun hút
Đưa đón chân Anh có lửa hoàng hôn
Anh dẫn Em vươn tới miền an tĩnh
Cho bớt mông mênh cõi sinh mệnh buồn
Ở nhịp trần gian...quay cuồng.

Anh đã rong chơi khắp nẻo đường tình
Anh đã theo Em đi gặp bình minh.
Như đã rong chơi khắp nẻo đường chiều
Như đã đưa Em tới đỉnh tình yêu

Thôi nhé, cho anh giã từ trái đất
Anh đã nghe vang tiếng gọi càn khôn
Nhưng nếu Em yêu muốn vào cõi lớn
Anh sẽ cho Em dắt tay lên đường
Một đường hành tinh
Đi thăm những Thái Dương
Anh dắt tay Em đi vào Ngàn Mai
Anh khoác vai Em bước về Ngàn Xưa
Ta sẽ quên như có mình nơi đó
Ta sẽ quên như có Ta nơi này
Và lộ trình Ta... miệt mài.

Ta vứt sau ta những nẻo đường trần
Ta vút bay theo những nẻo đường tiên
Nhưng nếu mai sau, ai gọi Người Tình
Anh sẽ quay lưng bước về nẻo xanh.
                                                                       (Rong Khúc Phạm Duy)


5. Dòng đời khó cưỡng

Tâm hồn mộng mị một trời mơ
Tiếng gió ru ai khiến thẫn thờ
Lòng này theo gió bay muôn hướng
Rải khắp nhân gian hạt mộng khờ

Bao giờ nảy hạt mọc mầm mơ
Mộng ước ngày xanh bắp trổ cờ
Thơm ngát vườn hoa hương đậm thắm
Biết rằng ai đó có mong chờ

Đôi mắt mơ huyền nét tiểu thơ
Mong manh mảnh vãi nét xuân thì
Gió trời đưa lại chàng anh tuấn
Nguyện sánh chung đời vẹn ước mơ.


6. Dục vọng ảo 

Tranh sáng tối bức họa màu loang lỗ
Tựa tình anh năm tháng mãi chơi vơi
Lúc đắng cay, hạnh phúc lúc dâng đầy
Ngọt bùi đó u sầu đau đớn đó,

Trong sáng tối anh khẻ khàng len lén
Tìm bóng em qua những vệt màu nhòe
Vẫn còn nguyên nét huyền ảo ẩn che
Tâm hồn đẹp không gì so sánh được .

Trong hư ảo anh cố tìm nét vẽ
Nào đam mê , nào bao nỗi u sầu
Đối với anh tranh như hoá nhiệm màu
Để uẩn khúc không còn trong ký ức,

Đêm bình yên nghe tiếng lòng dậy sóng
Cồn cào bao khát vọng của yêu thương
Trăng già gieo chi lắm nỗi đoạn trường
Để loang lỗ bức tranh đầy dục vọng !


7. Vũ Khúc Trong Đêm

Ta có nhau đời tựa chiêm bao
Có trong dạ khúc lời tiêu dao
Mai sau trời có làm dâu biển
Vẫn hát thiên thu khúc ngọt ngào

Nhớ mãi đêm vàng như đêm qua
Vầng trăng tình sử, gió khoan hòa
Khắc trong tâm cảm thâm tình ấy
Trăng ở lòng em, gió ở ta


8. Ầu Ơ tình mẹ

Mẹ ru con ngủ ngoan hiền
Động lòng gió thở bên hiên rì rào
Xôn xao muôn vạn vì sao
Nhấp nhô mờ tỏ lao xao ánh vàng

Mẹ ru con ngủ nhẹ nhàng
Như vầng mây tím lang thang quanh đồi
Thẩn thờ con suối ngừng trôi
Giữa miền cỏ dại bồi hồi lắng sâu

Mẹ ru con ngủ quên sầu
Trăm con bướm mộng gối đầu kêu sương
Bên bờ hoang vắng quê hương
Lênh đênh chiếc lá vấn vương nắng chiều

Mẹ ru con ngủ hiu hiu
Trên đầu sóng bạc thuyền yêu vọng thầm
Tương tư viên đá lặng câm
Giấu mình đáy nước Sông Ngân mặn mà

Mẹ ru tha thiết đậm đà
Mẹ ru ngàn dặm xa xa vọng về
Mẹ ru thế sự não nề
Mẹ ru sông núi ê hề mưa tang !


Chia sẻ bài viết ^^
Other post

All comments [ 0 ]


Your comments