Em chồng bắt gặp tôi ngoại tình với Bồ già nhưng …..
Thứ Tư, 4 tháng 11, 2015
Kết hôn được nhiều năm, nhưng trong cuộc sống của vợ chồng tôi không được êm đềm hạnh phúc như bao gia đình khác. Cũng chỉ vì tính chồng tôi gia trường và không hề quan tâm đến vợ. Lúc nào anh cũng bắt phải làm theo ý của anh, trong khi tôi mới là người kiếm tiền để lo toan cho cái gia đình này.
Mỗi tháng chồng tôi chỉ đưa về vỏn vẹn 1 triệu để lo cho các con. Số lương còn lại cũng chỉ đủ xăng xe và tiêu xài cà phê cà pháo và nhậu nhẹt. Còn lại tất cả những khoản tiền học hành, tả giấy bỉm sửa hàng tháng của con tôi phải nai lưng ra lo tất cả.
Đã vậy sáng tôi phải đi chợ sớm lo cơm nước cho gia đình, rồi chuẩn bị đồ ăn trước cho buổi tối. Khi anh đã cà phê cà pháo ăn sáng xong chuẩn bị đưa con đi học thì tôi mới bắt đầu ăn sáng rồi tất bật lên công ty. Chiều về lại chạy hơn 7 km đón con đi học về xong phải lo nấu nướng cơm chiều và dọn dẹp nhà cửa.
Khi vợ lúi húi dưới bếp, anh đã tắm rửa sạch sẽ ngồi xem ti vi. Nếu tôi có làm chậm anh kêu la phàn nàn, khi tôi nhờ anh tắm cho con, anh gào lên: “Đó là việc của đàn bà, sao lại kêu anh”. Nói rồi anh lại bắc chân lên ghế, tay cầm điếu thuốc phì phèo xem tivi. Anh chán thì chuyển kênh này sang kênh nọ, khi không chịu được anh la “Cơm nước đi chứ, gì mà chậm như rùa”,…Con khóc đòi, anh kêu “im đi cho bố xem, xuống tìm mẹ đi”.
Anh là thế, ngày này sang ngày khác anh không đụng tay đụng chân giúp vợ một tí gì. Không chỉ có tôi chán anh mà em gái anh cũng biết chuyện. Nhiều lần em anh có khuyên nhủ, nhưng anh vẫn chứng nào tật nấy “Đàn bà lắm chuyện bênh nhau. Đàn ông chúng tôi đi làm kiếm tiền nuôi vợ con chưa đủ sao”. Tôi nghe thế mà ứa nước mắt.
Dần dà, tôi trở nên chán chồng. Tôi không tìm được tiếng nói chung, nên mỗi khi mệt mỏi tôi lại trút bầu tâm sự lên một anh đồng nghiệp lớn tuổi trong cơ quan. Anh vui vẻ, hòa đồng, anh ân cần gần gũi. Mỗi lần anh nói cười đều khiến tôi nhẹ nhõm hơn. Đặc biệt, khi biết tôi và chồng không hạnh phúc, anh động viên hỏi han khuyên nhủ tôi nên cố gắng.
Anh là mẫu người chồng lý tưởng khi mỗi giờ tan sở anh tất bật đón con. Anh xem việc đàn ông nấu cơm, cho con ăn là chuyện thường. Nhiều lúc tôi ước “giá như tôi có được người chồng như vậy thì tốt biết mấy”. Càng nghĩ tôi càng buồn cho mình.
Ở cơ quan vui là thế, nhưng về nhà tôi lại chúi đầu vào bếp, ngán ngẩm nhìn chồng bắc chân xem ti vi vào mùa hè. Mùa đông anh chui vào chăn nằm thò đầu ra bấm điều khiển, thi thoảng miệng quát mắng tôi và con “chậm thế, cơm đi chứ, đói lắm rồi”. Nếu chậm hơn tí nữa kiểu gì tôi cũng phải nghe bài ca suốt đêm hôm đấy.
Vì thế, tôi đang có động lực cho mối tình công sở đang chớm nở. Khi hiểu được tâm ý của tôi anh đồng nghiệp lớn tuổi không từ chối. Bởi vợ anh thường xuyên đi công tác xa nhà, anh cũng đang hồi xuân, phần thì thiếu thốn tình cảm. Chúng tôi thống nhất với nhau ngoài thời gian gặp gỡ ở nhà nghỉ buổi trưa thì chúng tôi không còn bất cứ liên quan nào khác. Tôi vẫn là chị dâu tuyệt vời, và là người vợ cam chịu. Như thế tôi cũng cảm thấy đỡ day dứt ân hận với các con mình.
Tuy nhiên, sự đời không như tôi mong muốn. Trưa hôm nay, khi tôi thanh toán tiền phòng nhà nghỉ thì đụng mặt em chồng cũng đang tay trong tay với người đàn ông khác. Khi thấy tôi em chồng mất bình tĩnh lao vào cấu xé đánh tôi, dù em cũng đang cặp với người khác. Tôi đỡ tay em rồi nói ‘Đánh tôi cũng được nhưng em không có quyền chửi tôi. Thân em là đàn bà đã có chồng, em cũng qua lại với người khác, hẳn em cũng có điều khó nói. Vậy sao em còn làm ầm lên, thích thì tối về nhà nói chuyện”. Nghe tôi nói thế em chồng dừng lại gườm tôi rồi đi thẳng.
All comments [ 0 ]
Your comments